Tuesday, 13th May, 2025 11:04

MỘT CÂU CHUYỆN BUỒN CƯỜI NHƯNG CŨNG ĐẦY TỘI NGHIỆP
Mình đã dành hơn một giờ để xem một thứ rất là ngớ ngẩn, mang lại cái cảm giác vừa buồn cười, hả hê nhưng cũng thấy tội nghiệp.

Có một nhóm cờ vàng VNCH tổ chức biểu tình phản đối ngày 30/04, yêu cầu cấm vận Việt Nam. Họ được cấp phép biểu tình ở lề đường, bên ngoài bức tường Vinh quang của quân đội Pháp 1914 – 1918, gần mộ vua Bảo Đại ở thành phố Paris. Mà mang tiếng là biểu tình nhưng chỉ có 4 người ở độ tuổi gần đất xa trời, được chính quyền Paris cấp phép biểu tình chỉ ở trong phạm vi vài cái cái cây trong khuôn viên, không được lớn hơn.

Có một vài bạn gốc Phi đi qua, vừa cười hỏi: “Que font-ils?” có nghĩa là “Họ đang làm cái gì vậy?” rồi cũng bước đi nhanh chóng. Có một cặp vợ chồng người Pháp đang đi chơi, thấy vui quá thì dừng lại chụp ảnh, anh chồng còn gọi vợ ra xem có gì thú vị. Một vài du khách đi qua thì bĩu môi và cũng chẳng nói gì cả. Hết giờ biểu tình thì múa cờ rồi dọn đồ khẩn trương như là bán hàng rong bị cảnh sát Paris lùa vậy.

Mình xem mà còn thấy ngại cho họ. Gần như chẳng có ai quan tâm, không một lời hỏi han, đứng co ro trong một góc Paris hát hò rồi khóc lóc. Họ hát quốc ca của họ ngay trên lề đường, giữa tiếng còi xe linh tinh. Họ chẳng nói một câu tiếng Pháp nào, chắc là sợ nói tiếng Pháp thì người Pháp không hiểu. Họ biểu tình ở Pháp mà, nói tiếng Việt làm chi?

Chẳng biết là bao lâu rồi họ không về Việt Nam. Họ đấu tranh cho cái gì? Người dân trong nước đâu có cần họ làm cái trò này? Thậm chí, họ còn chẳng coi trọng và giữ lấy danh dự cho cái lá cờ VNCH của chính họ. Cái lúc mà kêu gọi ủng hộ 100 cuốn chả giò, 20 bát phở, 3 cái bàn và 50 cái ghế… khiến mình còn ngại cho họ.

Tội nghiệp cho những người mà cứ ôm mộng phục quốc trong bao nhiêu năm. Một đám người làm trò hề chẳng khiến cho người nước ngoài quan tâm và lại còn trở thành trò cười của người dân trong nước.

NGUỒN: TIFOSI

MỘT CÂU CHUYỆN BUỒN CƯỜI NHƯNG CŨNG ĐẦY TỘI NGHIỆP
Thanh Dat