Wednesday, 25th December, 2024 15:45

TẠM BIỆT MÌNH..!!!
Rồi cũng phải rời xa mình, mình nhỉ
Mình đi về trong vũ trụ xa xôi
Nơi ấy tôi không thể thấy mình rồi
Duyên chồng vợ đành sao mình khép lại?…
Nụ cười đó vẫn điềm nhiên tĩnh tại
Có phải mình mệt quá ngủ say thôi?
Mới hôm kia nghe dạ vẫn bồi hồi
Vì tôi vẫn thầm tin vào kỳ tích
Ngày bệnh viện báo tin mình nguy kịch
Tôi dặn lòng có lẽ chỉ là mơ
Mình biết tôi vẫn luôn đợi luôn chờ
Thì mình hỡi đoạn đành xa tôi mãi?…
Gió đêm lạnh hay nỗi lòng t.ê t.ái
Tôi vẫn chờ ngoài ngõ tiếng đỗ xe
Bát canh thơm tôi vẫn đợi sau hè
Mình dùng tạm rồi còn lo việc nước
Gánh xã tắc oằn vai mình độc bước
Trước sơn hà sau mới vẹn tình riêng
Sống một đời cho lý tưởng thiêng liêng
Phần thua kém, mình ơi tôi làm được..!
Tôi với mình nghĩa vợ chồng sau trước
Vẫn ân cần như cái thuở đôi mươi
Tôi vẫn yêu tha thiết lắm nụ cười
Ấy là cả khoảng trời tôi nương tựa
Cả đời mình chưa một lần thất hứa
Vậy mà giờ tôi bất lực đành thôi
Mình sinh ra đâu phải của riêng tôi
Thì thân xác cũng dành cho Tổ Quốc
Tôi ước lắm chỉ một điều rất thật
Mang thi hài mình trở lại bên tôi
Không chức quyền, chỉ là của riêng tôi
Để sau cuối phần mộ tôi nằm cạnh
Mình đã sống một cuộc đời đức hạnh
Hương nghĩa tình ngào ngạt mãi xanh tươi
Mình sinh ra mình khóc giữa tiếng cười
Nay nhắm mắt chỉ mình cười, người khóc
Mình của tôi, có lẽ mình đã nhọc
Thế giới người hiền, mình đến trước đợi tôi
Chẳng bao lâu tôi cũng gặp mình rồi
Nơi Cực Lạc vợ chồng ta sum họp
Tám mươi năm vội vàng như ánh chớp
Lẽ vô thường mình hay bảo với tôi
Lần sau cùng xin gọi tiếng “mình ơi”!
Tạm biệt nhé mình ơi ta lại gặp…

NGUỒN: DIỆU ÂM HỒNG HOA