Thế giới hiện nay đang dành nhiều sự kiện chú ý về sự kiện Nga không kích Ukraine để đáp lại việc cầu Crimea bị đánh sập… Những nhà máy điện bị không kích tan hoang, những khu dân cư vắng bóng người, những con đường chẳng chịt những hố bom và một số người bị thương bị mảnh đạn…
Khung cảnh ấy ở 50 năm trước đã từng diễn ra ở Việt Nam, nhưng ở một mức độ kinh khủng hơn gấp rất nhiều lần. Đó là cuộc chiến mà quốc tế quen gọi là Operation Linebacker II còn ở Việt Nam là “Điện Biên Phủ trên không”….
50 năm trước, một chiến dịch tàn bạo bậc nhất lịch sử không kích thế giới do Richard Nixon khởi đầu, ra lệnh ném bom toàn diệt Hà Nội – Hải Phòng và khu vực lân cận. Các bạn nghĩ trường học, bệnh viện, khu dân cư sẽ không phải là mục tiêu bị không kích ư? Làm gì có chuyện đó?
Không rõ những mệnh lệnh Richard Nixon và các tướng lĩnh dưới quyền như thế nào, nhưng những Bạch Mai, Khâm Thiên, Hoàn Kiếm, Yên Phụ… đều đã tan hoang và nát bấy, hơn 2000 người thương vong và phần lớn là dân thường!
Tội ác này được nhiều báo đài thế giới ghi nhận, trong đó có bài phỏng vấn một người đàn ông Hà Nội có toàn bộ gia đình bị mất do bom đạn của Nixon… Ông ấy căng mình khóc nấc: “Chúng tôi đã làm gì Nixon, mà lại cướp nước, phá nhà tôi kia kìa và còn ném bom lên đầu con cái chúng tôi nữa”…
12 ngày đêm ấy, có một gia đình ở Khâm Thiên, 8 người bốn thế hệ mất cùng một lúc vì bị bom B52 làm đổ sập một nóc hầm trú ẩn. Cũng vào những thời khắc gần Tết Dương Lịch ấy, một căn hầm có mấy đứa trẻ sơ sinh bỗng im bặt sau tiếng bom… Sáng hôm sau, người dân đào bới giữa đống đổ nát thì còn một vài chiếc khăn sữa, một vài mảnh vụn tã… vương vãi khắp nơi.
Một gia đình nhỏ vừa mới cưới, cô dâu chưa kịp làm lễ đón khách, đã ra đi vì bom nổ toang hoác nóc hầm trú ẩn… Một gia đình khác, 5 người lớn cũng vì bom mà thiệt mạng, để lại 7 đứa trẻ mồ côi đã di tản về ngoại ô…
Một gia đình 8 người phải chia nhau ra 2 hầm trú ẩn, hầm bên cạnh đổ sập nhưng người bên này không thể lên cứu vì bom vẫn vã ở bên trên…. Một bên khóc nấc thành tiếng, một bên thì chỉ còn vương vãi những phần cơ thể…
Trên một quả tên lửa đạn đạo của Nga có viết một dòng chữ: “Khi ta đến chỉ còn lại sự tĩnh lặng tuyệt đối”….
Và cuộc chiến ở 50 trước, cũng là bom đạn tên lửa nhưng là của Richard Nixon, đó là những tiếc khóc ai oán, bức tượng căm thừ ở Bạch Mai, bức tượng mẹ bồng con ở Khâm Thiên, đó là câu hỏi: “Tại sao chúng nó lại đem bom đến đây ném hả chú?”.
Một người lớn lên từ những trận bom, trả lời phỏng vấn: “Ký ức thời chúng tôi, dù dữ dội hay êm đềm, chỉ nên trải nghiệm một lần trong đời là đủ”… Và đó cũng là trận đánh cuối, Nixon bó tay ngồi vào bàn đàm phán, quân đội hùng mạnh nhất phải rút khỏi Việt Nam.
Những chiến thắng đôi khi phải trả những cái giá thật đắt và để có được hòa bình thì phải trải qua rất nhiều những chiến thắng và cũng rất nhiều những cái giá phải đánh đổi.
Vậy nên, hòa bình luôn là một thứ trân quý phải luôn cố gắng giữ gìn…
NGUỒN: TIFOSI